Đêm tân hôn cô dâu thẹn thùng thỏ thẻ với chú rể: 
- Anh yêu ơi, em hổng biết gì về dzụ đó hết ờ, anh cắt nghĩa cho em nghe đi! 
Chú rể cười: 
- Dzụ đó dễ ợt à em cưng. Em cứ tưởng tượng cái của em là nhà tù, còn cái của anh là thằng tù. Tụi mình cứ nhốt thằng tù vào nhà tù là xong. 
Nửa tiếng sau bắt thằng tù nhốt xong xuôi đâu đấy cô dâu thích quá, một lát sau lại thỏ thẻ: 
- Anh yêu ơi, thằng tù nó vượt ngục rồi kìa! 
Chú rể bảo: 
- Thế hở em? Thì mình bắt nó nhốt lại thôi. 
Nửa tiếng sau bắt thằng tù nhốt lại xong xuôi đâu đấy, chú rể thở dốc ngồi châm thuốc lá hút lấy lại sức. Một lát sau cô dâu lại nói: 
- Anh yêu ơi! Thằng tù nó lại vượt ngục nữa rồi, anh mau bắt nhốt nó lại đi anh yêu! 
Thế là chú rể lại uể ỏai đi tóm thằng tù nhốt lại. Xong xuôi đâu đấy chú rể nằm xuội lơ. Một lát sau cô dâu lại thỏ thẻ: 
- Anh yêu ơi... thằng tù nó lại... 
Lần này thì chú rể sùng bố lên quát: 
- Thằng tù này nó ở tù hết hạn thì phải thả nó ra chứ, nó có bị chung thân đâu mà cứ đòi bắt nó lại nhốt hòai vậy? Đi ngủ đi!!
Hôm qua say rượu. bỗng nhiên người yêu cũ gọi điện. Tôi bắt máy, nhưng không thấy em nói lời nào. Phải chăng em đã quá nghẹn ngào khi không nói lên lời.. Phải chăng em đã rất ân hận khi đá tôi.... cho đến khi 1 giọng nói vang lên phía xa từ đầu máy bên kia.. Con lại nghịch điện thoại của mẹ rồi...
Ba nước Việt, Mỹ, Nhật cùng tham gia cuộc thi ngực bự. Nhật đem ra 1 trái bưởi, khoe:
- Phụ nữ nước tui, ngực bự như thế này đây!
Cả hội trường vỗ tay reo hò:
- Bự wá, bự wá!!!
Mỹ đem ra 1 trái dưa hấu:
- Phụ nữ nước tui ngực bự phải chừng này!
Cả hội trường lại vỗ tay la ó:
- Wá bự, wá bự!
Đến lượt Việt Nam đem ra một trái chôm chôm:
- Đây là hình ảnh của phụ nữ VN
Cả hội trường ồ lên:
- Trái chôm chôm thì đâu có bự gì đâu mà khoe?!
- Nhưng... đó chỉ là... cái... núm!
Tôi nghèo.. Đúng ! Vì tôi chưa giàu !! Nhưng 10 năm nữa gặp lại , chưa biết ai sẽ giàu hơn ai .
Chàng trai cay đắng nói rồi quay lưng bõ đi trước cặp mắt của tất cả mọi người ở đó . Cô là tiểu thư con nhà giàu , còn tôi chỉ là 1 thằng sinh viên nghèo không môn đăng hộ đối . 1 thời gian sau , nhà cô gặp biến cố và phá sản .. cô phải trở thành 1 cô gái bán rau ngoài chợ.

10 năm sau , cô đang loay hoay dọn hàng rau về nhà cho kịp trời tối , bỗng dưng .. trước mặt cô 1 người đàn ông bước đến và dừng lại . Cô chết lặng , tim đập liên hồi , hơi thở gấp gáp .. Đúng là khuôn mặt ấy , nụ cười ấy làm sao cô quên được . Anh vẫn kiên nhẫn nở 1 nụ cười và đưa tay về phía cô !!  Cô cười chua xót móc vội mấy đồng trong ví dúi vào tay anh " thế quái nào giờ lại thành 1 thằng ăn xin thế này
Vừa nghe tin cô dâu tám tuổi bị chết mình hốt hoảng chạy về báo tin cho bà Nội 80 tuổi ( fan số 1) biết .
Bà nghe xong như không quan tâm và nói :
Tao là fan của thằng jagdish con Anandi chết có liên quan gì!!!
- Alo
+ Số lạ: Dạ vâng, em chào anh!
- Chào em
+ Số lạ: Dạ, em có thể làm phiền anh một phút được không ạ?
- Anh đang rảnh, 2 phút luôn đi em.
+ Số lạ: Dạ, em bên bảo hiểm Pico ạ, hiện tại anh có đang sử dụng ô tô không ạ?
- Anh có!
+ Số lạ: Anh mua bao hiểm chưa ạ?
- Chắc rồi, để anh hỏi đã nhé!
+ Số lạ: Dạ, sao phải hỏi ạ?
- Mỗi ngày anh đi một xe, anh làm sao biết được hết em. (nói tới đây con bé chắc mừng ra mặt, nghĩ bụng gặp đại gia rồi)
+ Số lạ: Dạ, hiện anh đi mấy xe ạ?
- Anh đi vé tháng liên tuyến, cứ thấy xe bus là nhảy lên thôi, anh không nhớ được.
Đầu giây bên kia cười sặc sụa xong cúp máy không thèm chào mình, cuộc nói chuyện chưa tới 30 giây mà em nó xin tận 1 phút, quá là lãng phí....
Đêm khuya thanh tĩnh bỗng dưng có tiếng la thất thanh của một thanh niên:
- Cướp ..... Cướp .....
Mọi người trong xóm ùa nhau ra xem .......
- Cướp ... Cướp con ngựa ô... Ngựa ô anh cướp......
Và đó là lần cuối cùng tôi thấy anh ấy hát !